Our Knowledge of the External World
Bertrand Russell
(tiếp theo … )
Bài giảng 3
Về Kiến thức của Chúng ta với Ngoại giới
Triết
học có thể được tiếp cận bằng nhiều con đường, nhưng xưa nhất và đi nhiều nhất
là con đường vốn nó dẫn xuyên qua hoài nghi về phần tính thực tại của thế giới
của cảm giác. Trong chủ nghĩa huyền bí Ấn độ, trong triết học Hylạp và triết học
nhất nguyên [1] hiện đại từ Parmenides trở
đi, trong Berkeley, trong vật lý hiện đại, chúng ta tìm thấy dạng ngoài có thể
cảm giác được đã bị chỉ trích và lên án bởi một hỗn tạp gây hoang mang của nhiều
động cơ. Huyền bí kết án nó trên nền tảng của kiến thức trực tiếp về một thế giới
thực hơn và có nghĩa lý hơn ở phía sau tấm màn che; Parmenides và Plato lên án
nó, vì sự tuôn chảy miên viễn liên tục của nó được cho là không phù hợp với
bản chất không thay đổi của những thực thể trừu tượng vốn được cho thấy bằng phân
tích lôgích; Berkeley mang đến nhiều vũ khí, nhưng cái chủ yếu của ông là
tính chủ quan của dữ liệu-giác quan, sự phụ thuộc của chúng trên cơ quan và điểm
nhìn của người đứng nhìn, trong khi vật lý hiện đại, trên cơ sở của chính tự thân
chứng cớ cảm thức được, chủ trì một vũ điệu điên cuồng của những electrons, ít
nhất trên bề mặt, rất ít giống những đối tượng trực tiếp của thị, hoặc xúc
giác.
Tất
cả mỗi một những dòng của sự tấn công này nêu lên những vấn đề sống còn quan trọng
và đáng chú ý thú vị.