Những đóng góp về ngữ học cho việc nghiên cứu não
thức: Hiện tại
Một khó khăn trong những khoa học tâm lý nằm trong
sự quen thuộc của những hiện tượng chúng giải quyết. Cần phải có một cố gắng
trí thức nhất định để xem – những hiện tượng như vậy có thể gây ra những vấn đề
nghịêm trọng hay đòi hỏi những lý thuyết giải thích phức tạp – như thế nào.
Người ta có khuynh hướng không suy nghĩ chấp nhận chúng như bình thường, hay một cách nào đó như “tự nhiên”.
Những tác động của sự quen thuộc này với những hiện
tượng đã thường từng được thảo luận. Thí dụ, Wolfgang Köhler đã nêu lên rằng
những nhà tâm lý học không mở ra “những khu vực hoàn toàn mới” trong phương
cách của khoa học tự nhiên, “đơn giản vì con người đã quen thuộc với hầu hết
tất cả những khu vực của đời sống tâm lý, một thời gian dài trước sự thành lập của khoa học tâm lý . . bởi vì ở
ngay khởi đầu công việc của họ, đã không có những sự kiện tâm lý còn lại nào
hoàn toàn chưa được biết để họ có thể khám phá”.[1] Những khám phá cơ bản nhất
của vật lý cổ điển có một giá trị chấn động nhất định – con người không có trực
giác về quỹ đạo hình elip, hay hằng số của lực hấp dẫn. Nhưng “những sự thật
tâm lý” thuộc loại ngay cả sâu xa hơn nhiều cũng không thể được nhà tâm lý học “khám
phá”, bởi chúng là một vấn đề của sự quen thuộc về trực giác, và một khi được
chỉ ra, đều hiển nhiên, do đó có vẻ như không cần khám phá mới.