Sắc Lệnh chống lại đạo Kitô
Tuyên cáo ngày thứ nhất, năm thứ nhất
(30, Sep, 1888 – theo hệ thống năm tháng (sai lầm) hiện dùng)
Chiến tranh tới chết chống lại sự sa đoạ
Sự sa đoạ là đạo Kitô
Điều lệ thứ nhất: – Tất cả các hình thức phản-tự-nhiên là sa đoạ. Cái mẫu thức xa đoạ nhất của con người là thày chăn chiên [1] : ông ta dạy phản-tự-nhiên. Đừng dùng luận chứng, đừng phí lý lẽ chống lại các thày chăn chiên, dùng nhà tù.
Điều lệ thứ nhì: – Tất cả các sự tham sự vào một sinh hoạt tôn giáo là một tấn công vào đạo đức công chúng. Phải nghiêm khắc hơn nữa với Tin lành hơn là với Catô, và nghiêm khắc hơn nữa với Tin lành cấp tiến hơn là với những giáo phái thủ cựu. Mức độ phạm tội của một người Kitô tăng lên theo mức độ đạo Kitô tiến gần gạ gẫm khoa học. Kẻ tội phạm trong những tội phạm vì vậy cho nên là nhà triết học.
Điều lệ thứ nhất: – Tất cả các hình thức phản-tự-nhiên là sa đoạ. Cái mẫu thức xa đoạ nhất của con người là thày chăn chiên [1] : ông ta dạy phản-tự-nhiên. Đừng dùng luận chứng, đừng phí lý lẽ chống lại các thày chăn chiên, dùng nhà tù.
Điều lệ thứ nhì: – Tất cả các sự tham sự vào một sinh hoạt tôn giáo là một tấn công vào đạo đức công chúng. Phải nghiêm khắc hơn nữa với Tin lành hơn là với Catô, và nghiêm khắc hơn nữa với Tin lành cấp tiến hơn là với những giáo phái thủ cựu. Mức độ phạm tội của một người Kitô tăng lên theo mức độ đạo Kitô tiến gần gạ gẫm khoa học. Kẻ tội phạm trong những tội phạm vì vậy cho nên là nhà triết học.
Điều
lệ thứ ba: – Những
địa điểm ghê tởm đáng nguyền rủa vốn là nơi đạo Kitô đã xé bọc vỡ trứng chui
ra, nên san phẳng hết thành bình địa và xem những chỗ đó là những địa điểm đê
tiện hèn hạ của mặt đất. Những con rắn độc nên đem lại đây mà nuôi.
Điều
lệ thứ tư: – Sự rao
giảng về tiết, thuyết giáo về trinh, là một sự kích động quần chúng
phản-tự-nhiên. Tất cả những lên án tình yêu tính dục, và tất cả những bôi bẩn
nó xuyên qua khái niệm “dơ bẩn” (unrein) là một tội tổ tông chống lại
tinh thần thiêng liêng của đời sống.
Điều
lệ thứ năm: – Ngồi ăn
cùng một bàn với một thày chăn chiên thì cấm tuyệt; một khi có ai làm như thế,
kẻ ấy tự cắt đứt truyền thông với xã hội chân thật, lương thiện. Thày chăn
chiên là giới hạ tiện (chandala) của chúng ta – hắn ta phải bị lên án,
bỏ đói, tống hết vào mọi thứ sa mạc (không người).
Điều
lệ thứ sáu: – Câu
chuyện “thánh linh” [2] (Geschichte)
nên gọi tên đúng như nó xứng đáng có tên, là câu chuyện bị
nguyền rủa, những từ “Gót”, “Kẻ cứu chuộc”, “Kẻ
cứu rỗi”, “thánh” nên dùng chúng như những từ bị lạm dụng và như những huy hiệu
của tội phạm.
Điều
lệ thứ bảy: – Tất cả
phần còn lại tiếp theo như kể ở trên đây.
Phản-kitô
Friedrich
Wilhelm Nietzsche