(Παρμενίδης)
Plato
Plato
(Πλάτων, Plátōn, 428/427– 348/347 TCN)
Diễn dịch Thứ Năm [160b–163b]
(D5) Nếu cái Một là-không, sau đó cái-Một là TD và ngược-với-TD
trong tương quan với những cái khác
“Cho đến giờ như thế
là tốt. Nhưng kế tiếp, không phải chúng ta phải xem xét hậu quả phải là những gì,
nếu cái một là không có?” – “Vâng, chúng ta phải.” – “Sau đó, giả thuyết
này sẽ là gì: ‘nếu một là không (có)?’ Nó có khác gì tất cả với giả thuyết này:
‘nếu không-một là không’?” – “Dĩ nhiên nó khác.” – “Có phải nó chỉ
khác, hay có phải khi nói ‘nếu không-một là không’, là hoàn toàn ngược lại với khi
nói, ‘nếu một là không’? – “Hoàn toàn ngược lại” – “Nếu như một ai đó đã nói rằng,
‘nếu sự lớn rộng là không’, hoặc ‘nếu sự nhỏ bé là không’, hay bất cứ sự vật việc
gì khác giống như thế, điều đó không phải sẽ rõ ràng trong từng trường hợp rằng
– những gì người ấy nói là – là một sự vật việc gì đó khác biệt?” – “Chắc
chắn – “Vì vậy, bây giờ, cũng vậy, bất cứ khi nào người ấy nói, ‘nếu một là không’,
không phải điều là rõ ràng rằng – những gì người ấy nói là không – thì khác biệt
với những cái khác, và có phải chúng ta nhận ra những gì người ấy muốn nói có nghĩa
gì?” – “Chúng ta có,” – “Vì vậy, người ấy nói về một sự vật việc gì đó, điểm thứ
nhất, có thể biết được, và điểm thứ nhì, khác biệt với những cái khác, bất cứ khi
nào người ấy nói “một”, cho dù người ấy gán ghép là-có hay sự không có vào nó, vì
chúng ta vẫn biết sự vật việc gì được nói là không có, và rằng nó thì khác biệt
với những cái khác. Không phải thế sao?” – “Tất yếu.” [1]