Buổi Chạng vạng của những Tượng thần
Götzen-Dämmerung, oder,
Wie man mit dem Hammer philosophirt (1888)
NHỮNG GÌ TÔI NỢ NHỮNG TÁC
GIẢ CỔ ĐIỂN HY LA
1
Trong
kết luận, một lời về thế giới vốn với nó tôi đã tìm những cách lui tới, và với
nó tôi có lẽ đã tìm thấy một con đường mới – thế giới Hylạp Lamã trong những thời trước khi đế quốc
Lamã xụp đổ .
Thẩm khiếu của tôi, có thể gọi là đối nghịch với một thẩm khiếu khoan hòa rộng
lượng, thì trong trường hợp này quá xa với nói-Có
một cách thiếu phân biệt tách bạch: nó không thích nói-Có, đúng hơn ngảy cả nói-Không,
nhưng hay nhất tất cả, không nói gì. Điều đó áp dụng với toàn bộ văn hóa, áp
dụng với sách vở, – cũng với những địa điểm và những cảnh trí. Ở dưới đáy của
nó là một lượng rất nhỏ những sách cổ điển coi là đáng kể trong đời tôi, chúng
không nằm trong những quyển nổi tiếng nhất. Cảm thức của tôi về bút pháp, khi
những câu ngắn chứa nghịch lý như một bút pháp, đã được đánh thức gần như ngay
lập tức khi tôi tiếp xúc với Sallust
. Tôi vẫn chưa quên sự ngạc nhiên của người thày tôn kính của tôi, Corssen ,
khi ông phải cho người học trò tệ nhất lớp Latin điểm cao nhất: tôi đã đạt đến
đích ngay lập tức. Ngắn gọn, nghiêm chặt, với càng nhiều nội dung càng tốt, một
mỉa mai lạnh lẽo hướng về những “lời đẹp” và cũng về những “tình cảm đẹp” – ở
đây tôi tìm thấy chính tôi. Và thậm chí trong Zarathustra của tôi, người ta sẽ
nhận ra một tham vọng rất đứng đắn cho một văn phong Lamã, cho sự bền vững hơn đồng
trong bút pháp.