Cái Ta và cái
Đó
Sigmund Freud (1856-1939)
The Ego and the Id
Das Ich und das Es (1923)
Chương III
Cái Ta và cái Ta Lý tưởng
(the Ego and the Super-Ego (Ego Ideal))
Nếu Ego đã chỉ đơn thuần là phần của Id bị sửa đổi bởi ảnh hưởng của hệ thống nhận thức, là đại diện của
thế giới thực tại bên ngoài trong não thức, chúng ta hẳn đã có một trạng thái
đơn giản của sự việc để giải quyết. Nhưng có thêm nữa một phức tạp.
Những cân nhắc đã dẫn
chúng ta đến thừa nhận về sự hiện hữu của một cấp độ trong Ego, một sự khác biệt bên trong Ego,
nó có thể được gọi là “Ego-lý tưởng”
hay “Ego-Trên” [1],
đã từng được phát biểu ở chỗ khác [2].
Chúng vẫn còn giữ là đúng [3].
Sự kiện rằng phần này của Ego được
kết nối với ý thức kém vững chắc hơn là điều mới lạ đòi giải thích.
Tại điểm này, chúng ta
phải mở rộng phạm vi của chúng ta một chút. Chúng ta đã thành công trong sự giải
thích chứng nhiễu loạn thần kinh đau đớn của bệnh u uất [4]
bằng cách giả định rằng (trong những ai bị đau khổ vì bệnh đó) một đối tượng bị
mất đã được dựng lên lại bên trong Ego
- đó là nói rằng, một sự dồn-năng-lực-vào-đối tượng [5]
đã được thay thế bằng một sự đồng hóa nhân cách [6] [7].
Tuy nhiên vào thời điểm đó, chúng ta đã không thấu hiểu trọn vẹn sự quan trọng
của tiến trình này, và đã không biết nó là phổ biến và điển hình đến như thế
nào. Từ sau đó, chúng ta đã đi đến hiểu rằng loại này của sự thay thế có một
vai trò rất lớn trong xác định hình thức được Ego tiếp nhận, và nó tạo một đóng góp yếu tính, hướng tới xây dựng
những gì được gọi là “nhân cách” của nó. [8]