Saturday, September 8, 2012

Robert Frost - Một lần dạo muộn


Một lần dạo muộn

A Late Walk
Robert Frost







Khi tôi vượt qua cánh đồng đã cắt,
cỏ bị phạt đầu rẫy sạch,
đặt gọn nằm như rạ đẫm sương sớm,
chắn nửa lối đến vườn

Và khi tôi đến đất vườn,
tiếng đập cánh những con chim tỉnh táo
trên cao từ đám cỏ rối héo
buồn hơn bất cứ lời nào.

Một cây đứng trơ bên tường,
chỉ một lá nâu còn vướng,
tôi đoan chắc, vì ý tôi ngẫm nghĩ,
đã quấy động, nên thoắt rơi nhẹ.

Tôi thôi không bước nữa thêm xa
hái một sắc xanh đã nhạt
đóa aster cuối cùng còn xót
lại mang về cho ai.


Robert Frost
Lê Dọn Bàn tạm dịch - bản nháp thứ nhất 
(Thu/2012)



[A Late Walk


When I go up through the mowing field,
The headless aftermath,
Smooth-laid like thatch with the heavy dew,
Half closes the garden path.

And when I come to the garden ground,
The whir of sober birds
Up from the tangle of withered weeds
Is sadder than any words.

A tree beside the wall stands bare,
But a leaf that lingered brown,
Disturbed, I doubt not, by my thought,
Comes softly rattling down.

I end not far from my going forth
By picking the faded blue
Of the last remaining aster flower
To carry again to you.

A Boy's Will (1915)
Robert Frost (1874-1963)]





Một bài thơ ngắn, trong vắt như trời thu sáng nay, như gọi tôi lên đường.

Nhưng - cuối ngày, hay cuối thu, hay cuối đời – một lần về muộn hay lần đi dạo sau cùng?
Lối đi trên đồng cuối thu, cỏ rẫy sạch, cây hết lá, và màu hoa đã nhạt - đường đời đã đến cuối?

Chiếc lá cuối cùng đã rơi nốt vì ý nghĩ thầm kín của tôi.
Màu xanh cuối mùa đã nhạt tôi cũng đã hái.
Không đâu xa, chỉ hoa đồng cỏ nội, đóa aster quanh tường bên nhà, và tặng em lúc trở về, lại như lần trước.

Có chút gì mệt mỏi pha vô vọng – có hành trình nào chưa thật bắt đầu - đã bỏ dở? có tiếng gọi nào trên đường đời chưa rõ tiếng - mơ hồ, đã tắt?
Chúng ta có thực bước trên đường đời?  - từ bao giờ?
Có nghe tiếng gọi nào không? hay trước sau im lắng như cánh đồng thu hôm nay? chỉ một ý nghĩ cũng động cành làm lá rụng?

Bài thơ - giờ đầy những trầm tưởng - từ bao giờ, hãy ngước nhìn - một đám mây đang lặng lẽ ngang trời.
Còn Frost - ông nghĩ gì trong lúc ấy, để ngoài trời chiếc lá cuối mùa rơi? có giống tôi, giờ đây với những ý nghĩ – tôi đoan chắc, vì ý tôi ngẫm nghĩ, đã quấy động, nên thoắt - trời thu mới đây trong vắt giờ đột nhiên chút bềnh bồng trắng trên kia không?

Bài thơ hay cuộc đời?
Thơ? - Thôi, không theo dòng thơ - không đi đâu xa nữa! về nhà.
Đời? - nhưng còn giòng đời – còn cả một mùa đông? về đâu?
Mây trên đầu tôi – giờ lại thêm nhiều!

Lê Dọn Bàn tạm dịch - bản nháp thứ nhất 
(Sep/2012)
(còn tiếp)