Thursday, September 22, 2011

Emily Dickinson - Tên – của nó – là “Thu” —

Tên – của nó – là “Thu” —

The name — of it — is "Autumn" —
Emily Elizabeth Dickinson
(1830–1886)

  



Tên – của nó – là “Thu” –
Sắc – của nó – là Máu –
Một động mạch – trên Đồi –
Một tĩnh mạch –  dọc Lối –

Những Giọt lớn – khắp Nẻo –
Và Ô, thuốc Màu trút 
Khi Gió – động Vũng Trũng –
Và tràn Mưa Đỏ tươi –

Nó tưới lên Mũ –dưới thấp –  
Nó đọng những Vũng đỏ thậm  –
Rồi – xoáy như đóa Hồng – cuốn xa –
Theo những Bánh Xe đỏ thắm –

Emily Elizabeth Dickinson
Lê Dọn Bàn tạm dịch


(The name — of it — is "Autumn" —
The hue — of it — is Blood —
An Artery — upon the Hill —
A Vein — along the Road —

Great Globules — in the Alleys —
And Oh, the Shower of Stain —
When Winds — upset the Basin —
And spill the Scarlet Rain —

It sprinkles Bonnets — far below —
It gathers ruddy Pools —
Then — eddies like a Rose — away —
Upon Vermilion Wheels — )


1.
Lá đỏ màu Thu mang Chết về lại với năm tháng, được Dickinson mô tả bằng những từ của máu tuôn chảy. Bài thơ dùng rất nhiều gạch ngang “–“, mạnh mẽ, như những dao hay cọ vẽ đập những những từ viết hoa – như những tảng màu - lên vải vẽ. Và tất cả màu là màu Thu – rực rỡ, đỏ như Máu:

Tên – của nó – là “Thu” –
Sắc – của nó – là Máu –

Đi dạo qua lối Thu - quanh bà quang cảnh như chiến trường với những người chết và bị thương. Những mạch đỏ trên thân cây, dọc đường, lối trên đồi, tất cả với lá thẫm sắc như những mạch máu và ngập những giọt máu đỏ thắm,  và khi gió rung – lá đổ - như mưa đỏ tươi, phun bắn lên mũ người qua và tạo thành những vũng hồng trên đất. Không có âm thanh, không hương vị, chỉ màu, và chỉ một màu Thu đậm đỏ của thiên nhiên đang chết.

Cuối cùng, Thu đi như những bánh xe đỏ son thắm của cỗ xe, cuốn theo lá đổ, và biến mất vào xa như những cánh hồng.

2.
Mùa Đông  – đã đợi sẵn  –
Ở cuối Đường  – ở quanh Ngã rẽ  – vẫn đợi  –
những ngày  – Sắp tới.







Lê Dọn Bàn tạm dịch - bản nháp thứ nhất