When You Are Old
W. B. Yeats (1865 - 1939)
When you are old and grey and full of sleep,
And nodding by the fire, take down this book,
And slowly read, and dream of the soft look
Your eyes had once, and of their shadows deep;
How many loved your moments of glad grace,
And loved your beauty with love false or true,
But one man loved the pilgrim soul in you,
And loved the sorrows of your changing face;
Murmur, a little sadly, how Love fled
And paced upon the mountains overhead
And hid his face amid a crowd of stars.
The Rose (1893)
W. B. Yeats
(Nobel Prize for Literature in 1923)
W. B. Yeats
Khi em già, tóc pha màu, và nặng giấc ngủ dở,
Gật gù bên ngọn lửa, lấy tập thơ này xuống,
Từ từ đọc, và mơ màng với tia nhìn dịu dàng
của mắt em, đã một lần, trong bóng tối chúng sâu thẳm;
Bao nhiêu người đã từng yêu những
khoảnh khắc diễm kiều em duyên dáng,
Và yêu vẻ đẹp của em với tình yêu dù giả hay thực,
Nhưng một người đàn ông yêu hồn em trăn trở mãi lang
thang,
Và yêu những sầu muộn trên khuôn mặt em thay đổi;
Và cúi xuống bên thanh sắt chắn lò sưởi ửng sáng,
Thầm thì, một chút buồn bã, rằng Tình Yêu sao đã chạy
xa
Và đã soãi bước trên những núi đồi cao chắn trước chân
trời
Và giấu mặt người ấy giữa một đám đông đầy sao sáng.
Lê Dọn Bàn tạm dịch – bản nháp thứ nhất
(Jun/2016)
http://chuyendaudau.blogspot.com
1.
Nhan sắc ngày xưa, những trang thơ cũ, tuổi già rồi đến và tất cả sẽ qua
nhanh, ngay cả tình yêu giữa những điều đã kể đó. Tất cả không còn thấy quanh
đây, có chăng, sau rặng núi xa, hay trên trời cao, lúc đêm về giữa những vì sao.
2.
Đẹp em như chính tâm hồn em, một tâm hồn không an nghỉ, trước sau vẫn
tìm một chốn để quay về, một tâm hồn suốt đời hành hương, vì chốn ấy có lẽ
không bao giờ tìm được giữa đời này.
3.
Vậy, hãy thầm thì bài này trong tiếng piano/cello bài Träumerei của
Robert Schumann.