Friday, June 1, 2012

Thơ Lê Thạch Thất




5 July 2007






chiều mưa tan mây xuống thấp như đời
những mảng xám bồng bềnh lan trong lũng
tôi ngang qua – chùng lòng – dừng xe lại
trong mịt mờ – quên mình định về đâu.

mưa đầu xuân rất êm xuống quanh đây
chút vui ẩn thầm kín giữa cây cỏ
gió thổi nghiêng đám hoa dại bên đường
và thanh thản vài giọt nhòa trên kính.

nước đọng thành vũng – nổi những lá xanh
dật dờ nhánh cây tươi vừa rơi gãy
mây – bất ngờ – như đám khói – thật dịu dàng
tôi vào gần –  tự loãng ra – nhường lối. 

nghìn xưa từ đâu bỗng dạt về đây
quanh co bên tôi chiều nay – nơi lũng tối
đất trời vừa mới lại dưới mưa xuân
tôi vừa cũ lại – cùng đám mây không tuổi.




(Xuân 2012 – đọc lại một bài thơ cũ)