Sunday, November 23, 2008

Thơ Lê Thạch Thất

(tranh Tô Ngoc Vân)





Quán Thái Chi – DaKao - 1968









February 11, 2000

(Đến tận cùng, thời gian sẽ đổi chiều quay trở lại?)


Rồi có lúc thời gian quay ngược lại
để xa nhau đến trước thuở gặp nhau
để những ly tan xảy đến ở mãi sau
lại trở lại thuở ban đầu nguyên vẹn

Để chiều đó, trong quán xưa hò hẹn
em về ngồi bên cốc nước sắn dây
tóc vấn cao, mắt sáng nến thắp đầy
áo trắng thả xuống đời thơ viễn mộng

Rồi tuổi dại đến sau bao biến động
nơi phố xanh vương ủ những mầm yêu
cuối đường về tan buổi học lớp chiều
lại gặp gỡ trong giảng đường sáng sớm

Sân trường âý hoa lại đùa với bướm
bao úa tàn lại thắm những màu tươi
khúc nhạc quên rồi thổn thức tiếng người
cung đàn cũ lại ngời nâng giọng hát

Như suối chảy về nguồn giòng nước mát
tóc bay hương đọng mãi áo người theo
những chiều vàng đến trước sáng trong veo
cứ như thế, rồi về ... đời ta cũ

Cứ như thế, đời về ... bao ngày cũ
có được không, xin ngược cánh thời gian
có được không, hoa chờ lặng trên bàn
chiều hôm đó, với em - chưa ai nói.

Đúng lúc ấy,
đôi lòng thơ bối rối,
thời gian ơi, xin dừng lại muôn đời ...


Lê Thạch Thất
(quán Thái Chi – DaKao - 1968)